Thủy Đô Lushaka

露莎卡的水朽苍都
露莎卡的水朽苍都Danh Từ露莎卡的水朽苍都
Độ HiếmRaritystrRaritystrRaritystrRaritystrRaritystr
LoạiDi Vật, 位面球
Cách Nhận[5944316701327146146, 17979254343192224026]
Bộ Di Vật
Biển Lục Địa Chìm - Lushaka
Biển Lục Địa Chìm - Lushaka
Hiệu Ứng Bộ2 món: Khiến Hiệu Suất Hồi Năng Lượng của người trang bị tăng 5%, nếu người trang bị không phải nhân vật vị trí đầu tiên trong đội, thì sẽ khiến Tấn Công của nhân vật ở vị trí đầu tiên trong đội tăng 12%.
Đạt Cấp Tối Đa15
Cốt Truyện位面封装的是海洋世界露莎卡一处被淹没的城市。海平线不断上升直到城市也被淹没,只有巨大的「船邦」载着船员们在海上前进,找寻下次远航的方向。

Mục lục
Thuộc Tính
Gallery
Cốt Truyện

Thuộc Tính

+15
Thuộc Tính Cơ Bản
Class 生命值
43.2%
Class 攻击力
43.2%
Class 防御力
54%
Class 物理属性伤害提高
38.88%
Class 火属性伤害提高
38.88%
Class 冰属性伤害提高
38.88%
Class 雷属性伤害提高
38.88%
Class 风属性伤害提高
38.88%
Class 量子属性伤害提高
38.88%
Class 虚数属性伤害提高
38.88%
Thuộc Tính Phụ
Class 生命值
203.22 ~ 228.62 ~ 254.03
Class 攻击力
101.61 ~ 114.31 ~ 127.01
Class 防御力
101.61 ~ 114.31 ~ 127.01
Class 生命值
20.74% ~ 23.33% ~ 25.92%
Class 攻击力
20.74% ~ 23.33% ~ 25.92%
Class 防御力
25.92% ~ 29.16% ~ 32.4%
Class 速度
12 ~ 13.8 ~ 15.6
Class 暴击率
15.55% ~ 17.5% ~ 19.44%
Class 暴击伤害
31.1% ~ 34.99% ~ 38.88%
Class 效果命中
20.74% ~ 23.33% ~ 25.92%
Class 效果抵抗
20.74% ~ 23.33% ~ 25.92%
Class 击破特攻
31.1% ~ 34.99% ~ 38.88%

Cốt Truyện

Giữa vô số hành tinh thiếu nước dạng lỏng, màu xanh lam thuần khiết của Lushaka vô cùng nổi bật trong hệ Hằng Tinh Przesmir. Nước biển của nó giống như chiếc nôi của Mẹ Đại Dương, vạn vật sinh sôi nảy nở trong nước biển, nhưng đồng thời cũng bị nó giam cầm, kiểm soát và gài bẫy... cho đến khi không còn lối thoát.

Vào lúc rạng sáng, thuyền phó của "đội thuyền" nhẹ nhàng gõ cửa phòng thuyền trưởng. Hệ sinh thái quần đảo thuộc ba mươi bảy miền của Thời Đại Cũ được dán trên các bức tường khắp căn phòng, đó là nỗi nhớ của con người dành cho đất liền... Những thiên thạch đến từ bên ngoài không gian dường như đang tuân theo một nguyện vọng cố chấp nào đó, đem đại dương phủ kín cả hành tinh Lushaka. Những con sóng dữ dội vô tận đã chôn vùi mọi vùng đất cố hương dưới làn nước sâu thẳm, chỉ để lại một màu xanh lam... Thuyền phó đánh thức thuyền trưởng đang say ngủ, ánh kim lấp lánh trên mặt biển, hành trình ngày mới của "đội thuyền" lại bắt đầu.

Tàu thám hiểm đi đến trung tâm quảng trường, nó bắn mỏ neo xuống một tòa kiến trúc khổng lồ dưới nước - nơi từng là trung tâm thương mại, mỏ neo ghim chặt vào bệ cửa sổ và cố định lại, trước khi Chuông Lặn đến, vô số đàn cá hoảng loạn đã trào ra từ những kệ hàng của trung tâm thương mại.

Đến chiều tà, các học giả rời khỏi Chuông Lặn. Họ bơi lướt qua tiệm sách mà không hề dừng lại, bởi vì từ lâu những nét mực kia đều đã bị nhòe cả rồi, không còn nhận ra được nữa. Mục tiêu của họ luôn là những bản ghi chép trên keo côn trùng hoặc nhựa, sau khi được làm sạch đơn giản thì có thể thu thập được các thông tin từ thời xa xưa. Khảo cổ học dưới nước như thế này không hề dễ dàng, những người quét đường đứng yên quan sát, vung vẫy cây giáo thép để đảm bảo những kẻ săn mồi đầy nanh vuốt kia sẽ giữ khoảng cách. Thỉnh thoảng, mọi người cũng va chạm với những Thủy Linh ở dưới vùng nước sâu, nhưng cả hai đều không có thời gian để quan tâm đến nhau, chỉ cắm đầu tiếp tục công việc thu thập của mình... So với những hộp thiếc khô khan teo tóp, những người quét đường muốn tìm thấy hạt giống, gia vị hoặc rượu hơn.

Khi lượng oxy dự trữ giảm dần, hoạt động điều tra tập trung dưới nước cũng sắp kết thúc. Nhìn xuống dưới nước lần nữa, những con cá khổng lồ đã tiến đến gần khu vực thành phố. Thủy Linh hoảng hốt, ngay lập tức nín thở áp sát vào tường, ẩn mình trong căn phòng bí mật, chúng đã quen thuộc với việc tận dụng những khu rừng thép dưới nước.

Khi hoàng hôn buông xuống, mưa phùn ngừng rơi, tiếng còi của đội thuyền ở khắp nơi vang lên để xua đuổi lũ Ngư Điểu Hải Tặc quanh đó. Họ xếp chiến lợi phẩm của ngày hôm nay lên boong tàu, để mọi người trên tàu đến lấy thứ mình cần. Trong đêm tối nước dâng cao, tháp đèn chiếu sáng rực rỡ như pha lê. Người dân Luvians quây quần nhảy múa bên đống lửa, quên đi ngày mai sắp đến, hát những bài ca biển cả để ca ngợi vinh quang của ngày hôm nay, mượn những bài ca dao biển cả để than thở về những điều tốt đẹp trong quá khứ. Thuyền trưởng lấy la bàn hàng hải ra, nhìn theo hướng kim chỉ nam, anh ấy biết đó là quê hương - nơi đang dần trở nên xa lạ, và ở nơi ấy vẫn có những người đang mong mỏi người thân quay trở về.

Nửa đêm, con tàu khổng lồ đã tắt hết đèn, lặng lẽ trôi nổi trên mặt biển. Liệu họ có thực sự tìm được sự bình yên không? Hay chỉ dùng nụ cười để che giấu những giọt nước mắt đã hòa tan vào biển cả?

Qua đêm nay, màu xanh thẫm này vẫn sẽ như mọi khi.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

TopButton